top of page

ĐƯA NHAU ĐI KOH RONG

  • Writer: Admin
    Admin
  • May 31, 2016
  • 7 min read

Hành trình đến Koh Rong và Koh Rong Samloem là một trong những trải nghiệm khó quên nhất của mình. Sáu giờ chiều bước ra khỏi văn phòng là lao vội đến sân bay, xuống Tân Sơn Nhất không kịp đánh răng vì sợ muộn giờ xe chạy. Và cái cảm giác người rừng ấy được nâng lên một tầm cao mới khi trèo lên chiếc xe đêm (night bus) tên là Vicar Thai.


Một góc Koh Rong


Hè 2015, mình trải nghiệm night bus bên Cam theo một cách vô cùng êm ái. Hồi đó đi Giant Ibis, book vé, chọn chỗ và trả tiền online. Lên xe có nước suối, khăn lạnh, chăn thơm và đương nhiên là túi nylon đựng giày dép. Lần này, Vicar Thai chẳng cho cái gì ngoài túi và một mùi cá khô khi thì thoang thoảng như hương nhài, khi thì dữ dội, xộc thẳng lên mũi như mù tạt. Đêm nằm tưởng mình là con cá đang được ngâm làm nước mắm. Tính tất cả thời gian di chuyển, làm thủ tục, nghỉ ăn trưa, nghỉ ăn trứng, nghỉ vì thích nghỉ, mình đã trải qua chính xác 40 tiếng không tắm rửa (buổi tối ở Sài Gòn không kịp tắm). Vâng bạn có thể nói không tắm một hôm có chết được đâu. Xin thưa đúng vậy, chỉ là bị bốc mùi thôi, đại loại là kiểu mắm tôm trộn ngũ vị hương, hoặc là nước mắm kho cá cho thêm tí cà ri Ấn Độ.


Nếu định đi Sihanoukville hoặc Koh Rong, hoặc Koh Rong Samloem, bạn nhớ đi đường Hà Tiên chứ đừng đi Mộc Bài, đường sẽ dài gấp rưỡi hoặc gấp đôi. Phnom Penh sẽ là trạm trung chuyển tuyệt vời nếu bạn có ít nhất 2 tiếng để thăm hoàng cung, chơi chim, đi dọc sông hoặc là tạt vào một quán đồ Khmer để ăn một bữa tử tế. Còn không, chuyến đi của bạn sẽ chìm trong những câu chuyện đầy trí tuệ của khách trên xe, tỉ dụ như:

  • Năm sau đi Bali đi. Chắc phải đắt gấp đôi đi Cam.

  • Mình đi Cam đã mất 1 nghìn rồi. Đi Bali phải 2 nghìn.

  • Ừ. 1 nghìn là 40 triệu còn gì.

Người đã như tưới nước mắm, nghe các anh chị nói xong mình toát hết mồ hôi hột, chẳng may đến Sihanoukville lại ở cùng khách sạn thì xác định lao thẳng ra biển.



Sihanoukville


Sihanoukville không có gì đặc biệt ngoài những quán bar và nhà hàng chạy dọc bờ biển Serendipity, tối tối nhạc xập xình kèm múa lửa, bắn pháo hoa và thả đèn trời. Các quán ăn ở đây hầu hết do Tây làm chủ nên chớ dại mà gọi đồ Khmer, gọi BBQ ý, nhưng cũng ngon vừa vừa thôi. Ven lối đi có nhiều gánh hàng rong bán bạch tuộc và mực nướng, buổi trưa có thêm nhiều cô mang bề bề đi bán. Buổi tối nhóm 6 người muốn no căng bụng cần tiêu khoảng $40.


Tom Yam phong cách Sihanouk


Mực nướng trên bờ biển Serendipity


Koh Rong - ăn và ở


Nguồn: www.isihanoukville.com


Koh Rong là một đảo lớn cách Sihanoukville khoảng 45 phút đi tàu cao tốc (đừng tin con số 20 trên bản đồ). Từ xa đảo được vây quanh bởi những hàng dừa cao, nhưng trên đảo tuyệt nhiên không bới được quả dừa nào để uống. Bọn mình ở Coco Bungalow Resort ngay cầu cảng, có anh lễ tân 6 múi cởi trần tiếp đón, thảo nào chưa nhận phòng đã phấn chấn vô cùng, hừng hực khí thế đi chơi.


Koh Rong từ xa


Một bungalow của Coco có 2 giường đôi, 1 quạt treo tường và 1 cái võng ngoài lan can. Trong bungalow có nhà tắm và WC luôn. Nói đến đây mình lại ngửi thấy mùi chuột chết. Không phải là thứ chuột chết ngay trước mặt bạn, mà là con chuột chết trong gầm giường, hoặc sau tủ quần áo, con chuột bốc mùi mà bạn tìm mãi không ra. Ở Coco chẳng có con chuột nào, nhưng không hiểu vì lí do gì mà mỗi lần bước vào nhà tắm thứ mùi khăn khẳn lại bốc lên. Ban đầu mình đổ lỗi cho cái bồn cầu bị tắc, mãi không tiêu được đống thực phẩm qua xử lý của khách ở trước, sau đó phát hiện ra bungalow bên cạnh cũng có mùi. Tóm lại các bạn hãy chừa cái Coco này ra.


View từ Coco Bungalow


Dịch vụ du lịch ở Koh Rong phần lớn là tự phát, nhưng các loại hình lưu trú phát triển khá quy củ và đồng đều. Không cần biết bên trong sạch bẩn như thế nào, dù là quán ăn, quán bar hay khách sạn, bên ngoài đều được trang trí rất vui mắt và dễ chịu. Chỗ nào cũng có thể thành background để sáng tác một tác phẩm đi biển mùa hè.





Đồ ăn ở đây tương tự Sihanoukville, thậm chí còn không bằng. Các chủ nhà hàng chủ yếu là Tây, nên đồ Khmer ăn không ngon lắm. Một suất ăn dao động từ $3 tới $5. Dọc bờ biển có các hàng sinh tố hoa quả giá rất dễ chịu, $1/cốc.






High Point Adventure Park


Mình lười tập thể dục, ngại leo trèo, sợ độ cao, chưa bao giờ nghĩ rằng có thể đi trên dây, treo mình ở độ cao 25m. Nhưng mình đã làm được, nhờ có High Point.


Trên đường lên High Point


High Point là một chuỗi các trò chơi mạo hiểm, thử thách lòng kiên nhẫn và ý chí của người tham gia. Tổng cộng có 21 trò, chủ yếu là leo cây, đi trên dây thẳng, đi dây chữ V, đi qua các bậc gỗ treo lơ lửng và zipline. Vì là một chuỗi nên từ điểm bắt đầu tới điểm kết thúc bạn phải đi qua tất cả các trò, không thể bỏ qua bất kì trò nào, nếu muốn có thể quay đầu lại.



Mỗi ngày có 3 lượt chơi vào lúc 10h, 13h và 16h. Khi chơi sẽ có một thầy giáo đẹp trai hướng dẫn, đến điểm zipline cuối cùng (view toàn cảnh đảo Koh Rong) còn có thêm một thầy đẹp trai khác đón bạn khi về đích.


Trước ngày sang Koh Rong, chị bán vé bảo mình: “Lần đầu chơi bọn mày sẽ có người hướng dẫn, sau khi hoàn thành lượt đầu mày muốn chơi thêm bao nhiêu lần cũng được. Thông thường mọi người mất khoảng 1 tiếng rưỡi tới 2 tiếng rưỡi để hoàn thành.”


Nhóm mình giỏi đến độ hơn 3 tiếng mới về đích, chơi xong hồn vía chạy mất dép, chân bước trên cát mà vẫn thấy lâng lâng, tưởng mình vẫn đang lơ lửng trên dây. Trước khi thật sự chơi, thầy giáo tỉ mỉ hướng dẫn từng người cách di chuyển, giải thích về các nguyên tắc giữ an toàn và bắt thực hành luôn dưới đất. Đương nhiên làm dưới đất thì anh chị nào chả đúng tư thế, lên cao trào mới quan trọng. Lần đầu làm chuyện ấy, có mấy người không run?


Một đoạn zipline ngắn


Mình rất sợ, ngay từ trò thứ hai sau khi leo cây, bước được nửa đường xong chỉ muốn quay lại, nhưng bọn phía trước thì hả hê, bầy phía sau thì hung hãn, áp lực hơn thi đại học. Nghĩ bụng hay bỏ mẹ hai tay ra, treo lơ lửng một lúc cũng chẳng chết được đâu mà, nhưng vì cái tính nhát chết nó ghê gớm quá nên nhất quyết không chịu bỏ tay, cứ đứng yên một chỗ. Vì mỗi trò phải chơi lần lượt từng người, đứa nào đang chờ giục giã ghê lắm. “Đặt chân trái trước! Không! Chân kia! Chân tay phải kết hợp!” Lúc đó chỉ muốn hét lên: “Ngon thì tí đi thử xem!” Lên đỉnh không dễ đâu các bạn, phải khởi động, phải tập trung, phải quên hết mọi thứ xung quanh.


Đường lên đỉnh


Độ khó, dễ của các trò chơi đan xen nhau, lên xuống xuất thần. Mình chắc chắn trong số đồng bọn đi cùng sẽ có đứa chửi thầm trong bụng, vừa mệt vừa sợ mà, nhưng lên đỉnh ai chả sướng? Thậm chí sướng rất lâu… Đến bây giờ, khi ngồi viết những dòng này, mình vẫn âm ỉ sướng, vì mình đã trèo lên ngọn cây cao nhất dù mồ hôi đầm đìa, chân tay toàn ghét, còn mồm miệng chỉ đủ sức rên rỉ.


Tất nhiên, tối hôm đó, nhiều ngày sau đó, cơ thể không thể hoạt động bình thường vì cả buổi chiều thực hành sai tư thế.


Plankton


Plankton là đặc sản của vùng biển Koh Rong. Buổi tối, khi tắt hết đèn, quẫy tay, đạp chân trong nước, bạn sẽ nhìn thấy những lân tinh màu xanh lấp lánh. Combo đầy đủ bao gồm 10-15p đi tàu gỗ ra giữa biển, nghe Khmer pop (chuyên đạo nhạc Việt và nhạc chuông Iphone) và nghịch plankton. Giá trung bình $5/người nhưng nếu đi đông và biết mặc cả thì chỉ mất $3.


Thuyền đi xem plankton


Với mình, điều đặc biệt nhất của du lịch, là có những thứ không thể chụp anh, không thể quay phim, không thể check in. Có những điều chỉ có thể trải nghiệm, sau đó cười với nhau bảo “Đố đứa nào chụp được đấy?” Chẳng máy ảnh nào có khả năng chụp lại cảm giác chinh phục khi tự mình vượt qua hơn hai chục chướng ngại, hay những đốm sáng li ti chỉ mắt thường mới thấy được.


Long Beach


Nha Trang có Bãi Dài, Koh Rong có Long Beach.


Snorkeling trước khi ra Long Beach

Thái mực làm mồi câu cá gần Long Beach


12 giờ trưa, nắng chói chang trên đỉnh đầu, mình, một đứa sợ nắng, bất chấp tất cả để nhảy xuống biển. Nước trong thấy đáy, cát trắng phau phau, nói chung không bút nào tả xiết. Thực ra năng lực mình có hạn, không tả nổi.


Long Beach


Khách bơi ở Long Beach...

và thưởng thức BBQ trên thuyền

Dạo gần đây, trong một bài hát rất quen tai, có câu “Anh chưa từng lên kế hoạch cho cuộc đời anh.” Mình nghe xong chỉ thấy anh này vô trách nhiệm với đời anh thế, nhưng anh mà dẫn em ra Long Beach thì em sẵn sàng lên kế hoạch hộ anh luôn! Nếu muốn kệ cho nắng cháy, kệ no đủ mai này thì anh ơi đi ra Long Beach với em.



 
 
 

Comments


Chuyện khác

Tag

bottom of page